Pair of Vintage Old School Fru
http://hanoi96.wap.sh/_header

Sóc Sơn - Hà Nội
HàNội96.Wap.Sh
Một Thương Hiệu
Triệu Niềm Tin
HOMEGAMEBLOG
16:02:1717/05/2024
Chọn giao diện:
Trang chủ > Truyện Tình Yêu
Nocturne - Một Ký Ức Đẹp
Tú Skinny (Admin) [Off]
y cho thằng bạn mày, con nhỏ đó mồm như con sáo ấy, thần đồng chém gió như tao mà chỉ biết câm nín, nó nói.. nói.. và nói."

- "Trời ạ, ra làm sao? Nói mãi chả hiểu cái gì?"

Đầu tiên khi nó đến tao cười 1 cái, chưa kịp chào hỏi gì thì bị nó chặn lại ngay!

- "Ngọn gió độc nào hôm nay kéo anh ra đây vậy!"

- "Sặc,không không, anh là gió ấm giữa mùa đông mừ!"

Nó nhìn tao từ chân lên đầu, rồi tiếp:

- "Nhìn anh như thế hỏi không độc thì là gì, người gì mà ăn mặc kì kì, mà anh không giặt áo à, tuần trước thấy, hôm nay cúng thấy, bọn bạn em thấy anh thì toàn chỉ nhau rồi ôm bụng cười thôi, tránh xa xa em ra!"

- "Lúc đó tao tức lộn ruột lên rồi đấy, chả thèm nói với nó nữa."

- "Rồi sao nữa, thế mày không hỏi được gì à?"

Cứ từ từ nghe tao kể, đứng trực được 1 lúc thì nhớ ra mày, nghĩ không giúp mày thì cũng tội, mặc dù con kia tao cũng không ưa gì.

- "Em học lớp 10x à?"

- "Sao biết? con nhỏ trả lời nhát gừng"

- "Thì là vì bọn bạn anh đứng trên tầng thấy lũ con gái lớp em đá kiện, nhìn như lũ con nít ấy."

- "Cái gì? Có anh con nít thì có!"

- "Em tên gì?"

- "H". lại trả lời thế nữa.

- "Có người yêu chưa?"

- "Này nhé, định moi móc thông tin cá nhân của em phải không, em nói thế này anh đừng giận nhá, em không thích kiểu người dị dị như anh đâu, anh không có hi vọng gì đâu, vô ích thôi. Mà mẹ em nói phải tránh xa những kiểu con trai vừa gặp đã chạy lại tán tỉnh thế kia. Nhìn anh thế này em tưởng chỉ ăn mặc không bình thương vậy mà con rất háo sắc. Tránh xa em không em gọi bác bảo vệ đấy".

Nó nói đến đó tao đứng lưỡi luôn. Mới hỏi nó có người yêu chưa thôi mà nó suy ra ngay là tao háo sắc.

- "Thì nó nói cũng đúng mà".Tôi phì cười khi đọc được tin nhắn của nó

- "Lại mày nữa, nó tên H mày ạ, tao chỉ biết được có thế thôi, lần sau đừng bắt tao dính vào kiểu con gái đó."

Cuối cùng chỉ biết được mỗi có mỗi cái tên, chả làm được gì. Thôi kệ đi, có lẽ thằng K nói đúng, không nên dây vào con nhỏ đó.



Chap 5:

Thế rồi ngay hôm sau lại đến lớp, lại thêm mấy đứa trong lớp nữa có người yêu, nghe bọn nó kể chuyện mà thấy chạnh lòng .
Một khi phong trào đã lên cao thì đứa nào đứa nấy nó đua nhau, nào tặng quà nào đi xem phim...Mình thế này có thua gì bon nó đâu mà chẳng có ai. Lại suốt ngày bị tụi nó khích đểu. Không mình cũng phải tìm 1 đứa cho bằng bạn cho bằng bè, h nghĩ lại lý do hồi đó ngố không thể tả được.

Nhưng thế lại phá nguyên tắc sống của mình rồi. Mình từng cười vào mũi bọn nó vì cái tình yên trẻ con đó mà. Người yêu ơi, em ở đâu mà để anh đi tìm mãi thế!

Tiết GDCD, đứa nào đứa nấy cúi gằm mặt xuống bàn, cô giảng bài rất hăng say, thật là không khí của 1 lớp học nghiêm túc, không 1 tiếng rì rầm nói chuyện, đứa nào làm việc đứa nầy. Vài đứa ngẩng đầu lên nghe giảng thì thấy đôi mặt hài lòng của cô. Lớp lý thì nổi tiếng ngoan rồi, thầy cô nào chả hài lòng. Sự thật lại thật là phũ phàng, chứ suốt năm 12 ngoài 3 tiết toán lý hóa những môn khác có đứa nào học đâu, đứa nào ngồi học thì bị gọi là dở hâm, bọn nó đưa đề đại học toán lý hóa ra ngồi giải hết.

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://hanoi96.wap.sh. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://hanoi96.wap.sh – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

Quay sang thằng bạn ngồi cạnh, thấy nó đang nhắn tin, ơ cái thằng này có bao giờ ngồi ngắn tin trong lớp đâu, vừa ngồi đọc tin nhắn lại cười cười nữa chứ. Tội nghiệp bạn tôi, chắc tại học nhiều quá suy nhược đây mà, thần kinh ra rồi hay sao ấy. Đưa tay lên xoa trán nó, làm ra vẻ quan tâm:

- "Không phải ốm hay sốt nhỉ?"

- "Mày nói gì cơ?"

- "Mày bị điên không đây, sao cứ nhìn vào điện thoại rồi lâu lâu lại cười 1 mình thế, thiếu vitamin à để tao đi mua cho vài lọ về dùng dần."

- "Không tao không điên, đang cưa em T bên lớp 11Cx, gần đổ rồi, he he"

Không thể tin được, cái thằng bạn mình, cái thằng bẩn bựa, thằng mà 3 năm nay ngồi học với mình, suốt ngày chửi nhau với nó ĐÃ...CÓ...NGƯỜI...YÊU. Tôi bàng hoàng không thể chấp nhận cái sự thật đau đớn này. Tôi hỏi nó dồn dập:

- "Sao? mày với nó lâu chưa, sao không nói gì với tao."

- "Ơ cái thằng này kì, mày là mẹ tao hay sao mà tao phải báo cáo với mày, cũng lâu rồi, tại dạo này mày cứ cắm đầu vào mấy quyên sách nâng cao có khi nào khi nào mở lời đâu mà tao kể được."

- "Làm sao mà mày tia được em nó thế!" Tôi vờ hỏi.

- "Tao đã bảo rồi, nhưng giờ tập thể dục hay chào cờ thì mày đeo cái kính vào, đã cận choẹt mắt ra đó rồi con không đeo kính hỏi khi nào mà thấy được gái."

- "Tao không thích đeo kính!"

Thằng bạn nhìn lại, tia một ánh mắt dò xét:
- "Mà này mày có phải là gay không vậy?Nhìn thì không giống sao chả bao giờ mày nói chuyện gái gú gì."

Thụi ngay 1 đấm vào lưng nó, ôi nỗi đau đơn này làm sao rửa được đây. Ngẩng cao đầu, sửa lại cái áo, vuốt tóc 1 cái, nhìn thẳng vào mặt thằng bạn quát:
- "Nội trong vòng 1 tháng nữa nếu tao không có người yêu tao mời cả tổ KFC, ăn chán về."
- "Suy nghĩ kĩ chưa đấy!"

- "Không phải khích tao, ý tao đã quyết, đừng cản tao, vô ích thôi."

- "Nếu mày mà làm được thì cả cái tổ cung cấp kinh phí cho may tán đổ em nó, không thiếu 1 xu".

Khói nóng bay bớt, đầu sáng ra mới thấy đã quá muộn rồi, lời nói như kim tên, đã phóng ra rồi thì sao mà chạy theo rút lại cho kịp. Mình lỡ dại rồi, tán ai bây giờ.
Và ngay khi ấy trong đầu lóe lên 1 tia sáng về cô bé xinh như búp bê mà mình đã gặp buổi sáng hôm nào.



Chap 6:

Làm sao để tìm được em trong cái trường này bây giờ, không lẽ đi từng lớp dò hỏi sao. Trong trí nhớ của tôi em hiện lên là 1 cô gái có đôi mắt hút hồn, đôi mắt chớp chớp nhìn tôi trong giây lát, khuôn mặt xinh như baby, dễ thương không thể tả nổi, em mặc chiếc áo khoác mỏng bên ngoài áo trắng đồng phục. Nói vậy thôi chứ tôi không thể nhớ rõ em như thế nào nữa, chỉ tình cờ gặp em khi em đến lớp tôi và nhờ tôi gọi hộ thằng bí thư lớp. Chỉ có điều lạ là dù tôi cằn nhằn khi nghe tiếng em gọi nhưng khi thấy tôi em vẫn mỉm cười và không 1 chút oán trách. Tôi không rõ em có như tôi miêu tả không nữa, vì lúc đó nửa tỉnh nửa mơ, chỉ có điều em để lại trong tôi 1 ấn tượng khá sâu sắc. Không biết diễn tả làm sao, có lẽ đó là những rung động nhất thời của 1 thằng con trai khi nhìn thấy gái đẹp. Và tôi quyết định rất nhanh chóng, tôi phải tìm bằng được em...

Tối thứ 7, đang ngồi vẩn vơ nửa học nửa muốn nghỉ, những cơn gió lạnh đầu mùa rít từng cơn bên ngoài phòng. Khi người ta cảm thấy lạnh thì người ta rất muốn có 1 cảm giác che chở ấm áp. Có lẽ vì vậy mà người ta nói răng mùa đông là mùa của yêu thương. Khi mà người ta muốn 1 cái xiết tay , 1 cái ôm thật chặt để khỏa lấp đi nỗi cô đơn trống vắng trong lòng. Và tôi bắt đầu thấy nhớ về "baby" gọi em như thế cũng được, nghe dễ thương. Không biết lúc này em đang làm gì nhỉ, chỉ mong đầu tuần đến thật nhanh để tôi có thể đi tìm em, cho dù em là ai đi nữa, hi vọng rằng tôi sẽ nhận ra được em.

Đang mải thả hồn lên mây thì chợt nhận ra có tin nhắn, đó là tin nhắn của "kẹo mút":
- "Anh ngốc ơi, bật tv coi chương trình hoa hậu trái đất kìa"

- "A, sao em không nhắn sớm hớn, chương trình gì chứ hoa hậu thì làm sao làm sao mà bỏ qua được?" Nhắn thế chắc nỏ chửi mình là háo sắc cho coi.

- "Ơ, anh thích xem hoa hậu đến thế cơ à?

- "Em hỏi thừa thế, con trai mà không thích thì hỏi có bình thường không."

- "Vậy thì chưa đến phần thi áo tắm đâu, em biết bọn con trai các anh chúa thích cái phần này!"

- "Anh bật TV rồi, vừa may, hehe"

- "Thế tối nay anh không học à?"

- "Thứ 7 mà, với lại anh ưu tiên hoa hậu trước, học sau"

- "Ôi trời, đúng là cái đồ.."

- "Cái đồ gì ?"

- "Thôi, không thèm nói chuyện với anh nữa"

Được như 30p sau thì lại thấy tin nhắn:

- Hu Hu, anh ngốc ơi, mẹ em không cho xem nữa, lại đến phần top 5 nữa chứ?

- Trời, sao còn chút xíu nữa mà không cho xem?

- Mẹ em bắt em lên học, mai còn phải dậy sớm đi học thêm nữa.

- Không xin mẹ được à?

- Em chịu đấy, mẹ em nghiêm lắm, thôi anh coi bù phần em, hôm sau kể lại cho em.

- Uh, hì hì, thôi chịu khó lên học đi nhá.

- À mà quên mất, anh không mua kẹo mút cho em à? Định thất hứa đấy à?

- Anh quên mất, thứ 2 đi học anh đưa qua cho.

- Uh, anh nhớ đấy.

Mình thấy kẹo mút đâu có đang ghét như thằng K nói đâu nhỉ, chắc tùy người thôi, he he.



Thứ 2, sau tiết chào cờ, vào căn tin mua kẹo cho nhỏ, chạy qua hành lang khối 10, lớp 10Cx đây rồi.
Thấy 1 con bé đang đứng trước cửa lớp mình hỏi ngay:

- "Em ơi, vào gọi dùm anh H ra anh gặp chút."

- "Uh, anh chờ tí xíu."

30s sau thấy "kẹo mút" mò ra. Sao nó mặc kín mít vậy trời, kín từ chân đến đầu, con nhỏ đi giày búp bê, mặc 1 chiếc áo khoác bằng len, màu kẻ cảo nhìn khá ngộ, tất tay hình mấy con thú nhỏ trang trí, lại còn khăn quàng nữa chứ, nói chuyện mà chỉ thấy nó hé miêng được 1 chút.

- " Anh tới lâu chưa?"

- " Em lạnh lắm à, sao mặc như con gấu trúc thế! "Nhìn mặt nó thấy hơi ngượng đỏ khi nghe tôi nói câu này.

- " Đâu có, tại em đang bị bệnh về phổi nên phải mặc ấm, 1 chút, anh mặc thế không lạnh à"

Ôi, có người quan tâm mình cơ đấy, thích thế, rồi chợt nhớ ra mục đích của việc đến đây.
- Kẹo mút cho em nè.

Nhìn thấy kẹo mút con nhỏ nhảy cẫng lên, hai mắt long lanh.

- "Cảm ơn anh nhiều nhá, hi hi.! "



- "Sao mà phải cảm ơn, anh còn phải cảm ơn em nữa ấy chứ."
Nói đến đây thì trống vào tiết 2 vang lên, kẹo mút chào mình rồi chạy vào lớp, không quên ngoái lại nhìn mình 1 cái nữa. Định rảo bước về lớp thì nghĩ ra, sao 1 đi 1 vòng coi có thấy bé "baby", biết đâu lại gặp được thì sao, đi 1 lượt, rồi 2 lượt, nhìn len lén qua cửa sổ các lớp, sao mà thấy xấu hổ thê nhỉ, bọn nó nhìn mình như người ngoài hành tinh. Vô vọng, đành bỏ về lớp, chậm mất 5p, chả sao, khéo mồm xin cô giáo dạy văn rồi chạy về chỗ ngồi.

Cuối buổi lại nhận được tin nhắn của "kẹo mút":

- Anh ngốc ơi, em tiếc lắm?

- Tiếc cái gì hả em?

- Kẹo anh cho em đấy, em muốn ăn nhưng tiếc lắm, kẹo anh mua cho em mà.

Đọc tin nhắn mà tôi phì cười.
- "Tiếc gì, cứ ăn đi, ăn rồi anh mua nữa cho."

- " Anh hứa rồi đó nhá!

- "Uh"



Chap 7:

Đó là 1 buổi chiều mùa đông ở trường, ngôi trường đã trở thành 1 mái nhà, 1 kỉ niệm không thể nào quên. Mặc dù nhớ về nó là nhớ về những ngày thắng sởn cả gai óc, suốt ngày chỉ biết úp mắt vào sách vở, những nỗi lo và áp lực từ thầy cô và bạn bè. Nhưng phải thừa nhận rất trường tôi rất đẹp. Những hàng cây chạy dọc lối đi tỏa bóng xuống ngợp cả tầm mắt, nếu bạn đứng từ cổng nhìn vào có thể nói đó là 1 con đường lãng mạn như phim hàn. Trường rộng đến nỗi có nhiều nơi học 3 năm mà tôi chưa từng mò đến, chỉ kịp nhìn lướt qua.

Tôi thường ở lại trường sau những ca học thêm c
<<1234 ... 13>>
Chia sẻ:
Cùng Chuyên Mục :
[18+] Chuyện Sinh Viên...
Em Muốn Ngủ Với Anh
Chuyện Tình 5 Năm Trước
Cuộc Trả Thù Của Một...
Cô Gái Đến Từ Hôm Qua
80 Triệu Cho 1 Lời Hứa
Trong Tim Tôi Chỉ Yêu...
Bỗng Nhiên Yêu Em
Đừng Yêu Tôi Đồ Ngốc...
Shock Tình
Chuyện Tình Zồng
Hoa Dại
Từ Một Thằng "Gay"...
Cánh Đồng Bồ Công Anh
Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em
12»
HOMEBLOG
© 14/04/2012 by HàNội96
Bản Quyền Thuộc Về
Tú Skinny
Gửi cho bạn bè:
Truy cập toàn site
C-STATU-ON